Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Bài thơ

VIẾNG TRƯỜNG SƠN

Câu hát “Trường Sơn Đông nắng Tây mưa…”
Nghe giữa chiều Gio Linh qua kẽ lá
Ta như hiểu mình qua từng bia đá
Khi khấn thầm trước nơi nghỉ của cha anh.

Bốn mùa rừng Quảng Trị vẫn màu xanh
Cờ vẫn đỏ và máu anh hùng vẫn thắm
Phảng phất áo mũ hành quân xanh thẫm
Bước chân dồn giục giã tiếng miền Nam

Bốn mươi năm, một giấc ngủ bình an
Máu anh đổ cho phù sa thêm ngọt
Xương anh tan cho đồng thêm xanh tốt
Tâm hồn anh cho tình nước thêm nồng.

Nghĩa trang mênh mông, chung một tấm lòng
Yêu chân lý, chuộng hòa bình muôn thuở
Nguyện giữ nước bằng trái tim thắm đỏ
Dẫu máu đào có nhuộm đẫm quê hương.

Giữa nghĩa trang, ta thầm đọc từng tên
Vang trong gió tiếng hồn thiêng sông núi
Lời liệt oanh của những người trẻ tuổi
Viết tiếp lời thề “quỷ của nước Nam(*).

Chiều nghĩa trang, lòng nguyện với cha anh
Sống xứng đáng với những người nằm xuống
Cho phố thêm vui, xanh tươi đồng ruộng
Nước thêm giàu, quê thêm đẹp ngàn năm.

Chiều nghĩa trang, trong sương khói mong manh
Lòng tự dặn lòng quyết không ngừng bước…


(*) Lời của Trần Bình Trọng quát trước tướng Nguyên: “Ta thà làm quỷ của nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét